Vì sao nhiều nhà vườn vùng hạn mặn từ chối nước ngọt miễn phí của Nhà nước?
Mặc dù thiếu nước do hạn mặn, nhiều nhà vườn ở Tiền Giang từ chối nhận nguồn nước hỗ trợ vì chi phí cao hơn mua nước ngọt từ các dịch vụ tư nhân.
Phần lớn các hộ có vườn cây nằm xa đường giao thông, xa điểm cấp nước của nhà nước đều từ chối sự hỗ trợ nước ngọt của chính quyền địa phương.
Các hộ cho rằng, dù nước được cấp miễn phí nhưng không có phương tiện vận chuyển nước ngọt về vườn cây nên phải thuê mướn xe bồn, xe tự chế hay xe gắn máy chở từ thùng nước về. Chi phí vận chuyển hiện nay quá cao, cao hơn tiền mua nước từ các dịch vụ cung cấp nước ngọt gần đó hoặc sà lan bơm nước.
Cụ thể mỗi mét khối nước ngọt thuê phương tiện chở về vườn trên dưới 100.000 đồng(tùy xa gần), nhưng sà lan bơm đến vườn chỉ khoảng 50.000 đồng. Các dịch vụ bán nước ngọt tư nhân thì giá khoảng 40.000 đồng.
Vả lại nguồn nước ngọt hỗ trợ của nhà nước rất hạn chế, không đủ tưới cho vườn cây và phải chờ đợi mất nhiều thời gian tại ao bơm nước. Nhiều nhà vườn đề nghị chính quyền địa phương nên khống chế cước vận chuyển đối với các dịch vụ chở nước thuê; nên chăng hỗ trợ bằng tiền mặt đối với các hộ có vườn cây nằm xa ao trữ nước để chủ vườn chủ động mua nước ngọt gần đó với chi phí thấp; đồng thời nhà nước không phải tốn khoảng 30.000 đồng/m3 cho chi phí thuê sà lan chở nước, thuê ao trữ nước.
Ông Phạm Văn Minh, nhà vườn xã Hiệp Đức, huyện Cai Lậy chia sẻ: “Bây giờ nhà nước hỗ trợ nước ngọt cho dân miễn phí. Tôi cũng được hỗ trợ mà chỗ lấy nước đến vườn tôi khoảng 300m, xe đòi chở 75.000 đồng/khối. Giá này thì cao hơn giá nước mà mình tôi mua của tư nhân bên ngoài. Đề nghị chính quyền làm sao quy định có giá vận chuyển hợp lý cho dân, hoặc cho bằng tiền quy đầu công để dân tự bơm. Chứ hỗ trợ như vậy tôi thấy khó, bất cập lắm”.
PV/VTC