“Tôi đã thấy bức ảnh đẹp nhất của Thủ tướng”
Tối ngày 27/1, thông tin khẩn từ Bộ Y tế thông báo Việt Nam xuất hiện 2 ca nhiễm COVID-19, với lịch trình và diễn biến phức tạp. 9 giờ sáng ngày 28/1, trong phiên họp, tham luận ngày thứ 4 của Đại hội Đảng lần thứ XIII, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã cấp tốc rời hội trường, tiến vào phòng họp khẩn chỉ đạo biện pháp ứng phó diễn biến bất ngờ của đại dịch tại Việt Nam.
Tôi vẫn nhớ trong khoảng thời gian trước Đại hội Đảng, dù bộn bề công việc, Chính phủ vẫn ưu tiên hàng đầu cho công tác phòng chống COVID-19. Tại Hội nghị trực tuyến Chính phủ với các địa phương ngày 29/12, điều đầu tiên mà các ban, ngành địa phương được nhắc nhở là phải thực hiện nghiêm việc theo dõi, giám sát y tế, đặc biệt là những người đã hoàn thành cách ly. Thế nhưng, bản chất khó lường của đại dịch vốn đã gây ra hàng triệu cái chết trên toàn thế giới đã vượt khỏi những dự tính ban đầu. 82 ca nhiễm trong chỉ một ngày, tình thế đã trở nên cấp bách. Các chuyên gia y tế hàng đầu Việt Nam cũng đã phát đi cảnh báo về độ nguy hiểm của tình hình, mọi viễn cảnh đang trở nên u ám…
Dù thật khó để có được cảm giác an toàn ngay thời điểm này, nhất là khi các thông tin không vui liên tục ập đến, nhưng nhìn vào bước đi hối hả, gương mặt nghiêm nghị của Thủ tướng, sự căng thẳng trong tôi dường như lại bớt đi phần nào. Nhìn vào những bước chân dứt khoát, tôi nghĩ có lẽ tâm trí của ông lúc ấy không còn gì khác ngoài việc làm thế nào để chặn đứng sự lây lan của ca nhiễm nghiêm trọng nhất từ đầu năm đến nay. “Dân làm gốc” đơn giản là thế: trong mọi hoàn cảnh, tất cả trí óc, sức lực phải được dành cho cuộc sống của hơn 90 triệu người dân Việt Nam. Với một người từng lớn lên trong bom đạn chiến tranh, chứng kiến sự sống và cái chết ngay trước mắt, chắc chắn ông hiểu hơn chúng tôi – những người may mắn được sống trong hòa bình – nỗi đau từ những mất mát lớn đến nhường nào.
Đối với nhiều người, bức ảnh đẹp của một con người là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời, khi niềm vui tràn ngập trong lòng và nụ cười rạng rỡ trên môi. Nhưng cá nhân tôi thì cho rằng ngày hôm nay mình đã được thấy bức ảnh đẹp nhất của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Bức ảnh đó không có nụ cười, không có niềm hân hoan, mà chỉ có ánh mắt lộ rõ sự căng thẳng và vầng trán nhíu lại vì lo âu, nhưng đó lại là bức ảnh đáng giá nhất về Thủ tướng. Bởi lẽ, đó là sự khắc họa rõ nét nhất về một con người đang dốc toàn bộ trí óc để bảo vệ sự sống cho từng công dân Việt Nam trước thời khắc thử thách, trước một “kẻ thù vô hình”.
Xin cảm ơn ông.
TRẦN ANH
* Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả.