+
Aa
-
like
comment

Nhạc sĩ Trần Tiến hát ca khúc sáng tác trên giường bệnh

22/01/2021 13:07

Nhạc sĩ Trần Tiến hy vọng ca khúc ‘Không gục ngã’ khi ông sáng tác trên giường bệnh ở tuổi 74 không chỉ khiến tinh thần ông vực dậy sau bệnh tật mà còn truyền cảm hứng cho nhiều người khác nữa.

Tại buổi họp báo cho chuỗi chương trình Chuyện tình mà mở màn là đêm nhạc Thanh Tùng – Trần Tiến sẽ diễn ra hai đêm 7-8/3 tại Nhà hát Lớn, nhạc sĩ Trần Tiến đã hát ca khúc mà ông sáng tác khi đang điều trị bệnh – ca khúc Không gục ngã.

“Tôi đã viết Không gục ngã vào những ngày đang nằm trên giường bệnh, không thể bước xuống đất và cứ nghĩ rằng mình sắp chết. Lúc ấy, tôi viết lên laptop, cứ tự hát và tự phối. Thế nhưng nhờ bài hát mà tôi sống lại cho đến bây giờ. Đó là sự trở lại cực kỳ hùng dũng, như từ cõi chết trở về”, nhạc sĩ Trần Tiến nhớ lại.

Trần Tiến chia sẻ, ở tuổi 74 ông vẫn muốn sáng tác bài hát gì đó về tình yêu. Với ông, người nhạc sĩ sáng tác hay nhất khi chưa biết gì về cuộc đời, chưa biết gì về nốt nhạc. Còn khi đã thành công rồi, nổi tiếng rồi thì chưa chắc đã có bài hay.

“Có người bạn nói với tôi rằng, chưa bài nào tôi sáng tác hay bằng bài Cô gái Sầm Nưa xinh đẹp. Lúc đó, tôi chưa biết nốt nhạc nào, toàn đi bốc vác đánh xi, đánh giày cho ca sĩ, bị các ca sĩ quát mắng. Là đứa bé, trẻ nhất đoàn bị họ coi thường nhưng có một cái gì đó nảy lên trong óc là tôi viết ngay. Tôi là người học giỏi Toán, tôi được vào thẳng đại học chứ không phải đi thi như người ta. Thế nên tôi coi thường nghệ sĩ khi không có học nhưng nghệ sĩ lúc đó lại coi thường tôi. Họ gọi tôi là “gán tiền” tức Tiến Gàn.

Trong lúc họ hát hò, cặp bồ, nhảy đầm, uống rượu, còn tôi thì đi đọc sách, tôi đọc sách về triết học. Họ bảo mày học, đọc để làm gì, việc của mày phải nhớ vác đồ cho anh em chứ đọc sách làm gì, giải quyết được gì? Tôi nghĩ mọi thứ đều có giá và tôi Trần Tiến bây giờ không phải là người vứt đi, họ sau này mới là người vứt đi. Trời cho tôi những ngày bị người ta xua đuổi, Trời cho tôi những ngày Giám đốc đài truyền hình đuổi vì mặc quần loe… Nhưng mọi thứ do Trời sắp xếp cho tôi, tôi chỉ có trong mình 20%. Và khi vào Sài Gòn đó như là định mệnh, tôi được hát, được sáng tác theo cảm xúc của mình”.

Nhạc sĩ Trần Tiến bảo, bây giờ ông vẫn “gàn”, nhưng không ai gọi ông là “gàn” nữa vì “gàn” của ông là đáng yêu. “Ông Trần Tiến ngông nghênh lắm, mà đáng yêu”, bạn tôi bảo thế nên tôi cứ yên tâm “gàn” để làm nên việc.

“Tôi chẳng biết mình có “gàn” hay không nhưng bạn bè ngày đó đến giờ vẫn quý. Tôi về Hà Nội mà trong túi không có nổi 20 triệu, tôi mời hết anh em trong đoàn cũ đi ăn, anh tôi phải bù ra mấy triệu mới đủ mời. Anh em vẫn quý Tiến Gàn như thế”, nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ.

Ông kể thêm về sự “gàn” của mình: “Tôi tốt nghiệp Nhạc viện có số điểm cao về chuyên ngành Giao hưởng, thầy tôi mất công dạy kỹ lưỡng lắm, khi thi xong rồi thì tôi: Bảo thầy ơi em không viết giao hưởng, em đi viết ca khúc, thầy yên trí công của thầy sẽ nằm trong ca khúc. Thầy không hiểu tôi, thầy bảo tuỳ tôi miễn là đừng làm cho thầy mất mặt. Tôi thì bảo mình sẽ viết cho thanh niên hát ngoài đường và sẽ bị bắt chứ không phải các ca khúc hát trên truyền hình. Tôi thích “gàn”, tại sao không ai viết về mẹ, về chị, về tình yêu,… Tôi nghĩ thế, ý nghĩ rất “gàn”. Nhưng cho tới bây giờ không “gàn” nữa, không ai nói tôi “gàn” đúng không?

VNN

Tags:
Bài mới
Đọc nhiều