Cái gì của Caesar hãy trả lại cho Caesar
‘Cái gì của Caesar hãy trả lại cho Caesar’. Thu hồi cho bằng được tài sản công bị tham nhũng phải là đòi hỏi trước tiên của công lý. Đã phạm tội tham nhũng thì phải bị trừng phạt. Đó là công lý!
“Tôi sẽ đem bắn bất cứ kẻ nào ăn cắp của công dù chỉ 1 đồng!”. Đó là tuyên bố đanh thép và lạnh lùng của cựu tổng thống Hàn Quốc Park Chung Hee.
Với sự liêm chính và kỷ luật sắt trong việc bảo vệ tài sản công, vị tổng thống này đã xây dựng được nền tảng vật chất và kỹ thuật cho sự cất cánh của đất nước kim chi. Ngày nay, đất nước này đã trở thành một trong những quốc gia phát triển và thịnh vượng trên thế giới.
Bên cạnh cơ sở vật chất – kỹ thuật, một di sản khác của tổng thống Park Chung Hee còn phát huy tác dụng lâu dài hơn cho dân, cho nước là sự liêm chính và trong sạch của bộ máy công quyền. Có lẽ đây chính là lý do tại sao Hàn Quốc vẫn tiếp tục có những thành công vượt bậc trong hàng chục năm qua.
So với sự hà khắc của tổng thống Hàn Quốc Park Chung Hee, những hình phạt được đưa ra cho các quan chức ăn cắp của công ở nước ta thời gian vừa qua có vẻ nhân đạo và mềm mại hơn nhiều.
Nhiều quan chức ăn cắp của công không chỉ 1 đồng, mà hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng ngàn tỉ đồng. Thế nhưng chưa quan chức nào bị đem bắn cả.
Đáng băn khoăn hơn có lẽ không hẳn là hình phạt, mà là tình trạng tài sản bị tham nhũng không thu hồi được hoặc thu hồi được không đáng kể.
Khi đất nước còn oằn lưng gánh nợ, khi xây dựng cơ sở hạ tầng còn thiếu trước hụt sau, đây là tình trạng không thể chấp nhận được! Đó là chưa nói tới việc tình trạng nói trên còn khuyến khích tâm lý “hi sinh đời bố củng cố đời con”. Với tâm lý này, nạn tham nhũng càng khó bị ngăn chặn hơn.
Trong các vụ án gần đây, đặc biệt là vụ MobiFone mua AVG, tỉ lệ tài sản công được thu hồi đã đạt mức khá cao. Có vẻ như chính sách khoan hồng cho bị cáo ăn năn hối cải, trả lại tiền để được giảm án đã phát huy tác dụng.
“Cái gì của Caesar hãy trả lại cho Caesar”. Thu hồi cho bằng được tài sản công bị tham nhũng phải là đòi hỏi trước tiên của công lý. Tất nhiên, trả lại tiền để được giảm án không phải là dùng tiền để mua công lý. Đã phạm tội tham nhũng thì phải bị trừng phạt. Đó là công lý!
Thực ra, có cố mấy thì thu hồi cho hết tài sản công bị ăn cắp vẫn sẽ rất khó khăn. Quan trọng hơn là xây dựng cho được một bộ máy công quyền liêm chính và trong sạch. Đối với một đất nước mà phần lớn các nguồn lực to lớn như đất đai, tài nguyên thiên nhiên… đều nằm trong tay
Nhà nước như Việt Nam thì đây càng là một nhiệm vụ quan trọng hàng đầu. Áp đặt kỷ luật sắt trong việc bảo vệ tài sản công và lựa chọn những người liêm chính, trong sạch nhất làm quan chức là đòi hỏi tối thiểu để có một bộ máy công quyền như vậy.
TS NGUYỄN SĨ DŨNG