Âm mưu thâm độc của Đỗ Ngà – kẻ lạc loài chuyên xuyên tạc
Gần đây, trên trang baotiengdan, Đỗ Ngà đã đăng tải bài “Có nên trung thành với khẩu hiệu “còn đảng còn mình” hay không?” với nội dung: “…từ ngày ĐCS nắm độc quyền cai trị đất nước họ đã phân xã hội thành 2 tầng rõ rết. Thượng tầng là ĐCS được đặc quyền đứng trên luật pháp. Hạ tầng là nhân dân chịu sự trừng phạt của luật pháp…” Đây, là luận điệu xuyên tạc, bịa đặt, bóp méo sự thật, hòng bôi nhọ, hạ bệ lãnh tụ, phủ nhận những nỗ lực bảo vệ công dân của chính phủ Việt Nam.
Những luận điệu xuyên tạc đầy ác ý của kẻ phản bội
Bài viết của Đỗ Ngà với tựa đề: “Có nên trung thành với khẩu hiệu “còn đảng còn mình” hay không?”. Bài viết đã xuyên tạc, bịa đặt, nói xấu Đảng nhằm mục đích chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ và nhân dân ta.
Mở đầu bài viết Đỗ Ngà cho rằng: “Ở đất nước này, từ ngày ĐCS nắm độc quyền cai trị đất nước họ đã phân xã hội thành 2 tầng rõ rết. Thượng tầng là ĐCS được đặc quyền đứng trên luật pháp. Hạ tầng là nhân dân chịu sự trừng phạt của luật pháp do Đảng viết ra và phải chấp nhận chịu đựng những mệnh lệnh phi pháp của Đảng”. Tiếp đến, Y quy kết: “…là một hình ảnh rõ nét con rắn này bắt đầu cắn vào đuôi nó – một tín hiệu cho một thời kỳ mục nát của ĐCS”. Sự thật hoàn toàn không phải như vậy, bởi nhân dân Việt Nam ai cũng hiểu.
Cũng trên trang baotiengdan, Đỗ Ngà cũng đã đăng tải bài “Thích nhận vơ” với nội dung: Chính quyền Việt Nam nhận vơ rằng: Hồ Chí Minh được UNESCO vinh danh; Chính quyền Việt Nam đã tích cực hỗ trợ pháp lý và bảo vệ quyền hợp pháp cho công dân Đoàn Thị Hương tại Malaysia …
Tại khóa họp Đại hội đồng UNESCO lần thứ 24 tại Paris (20/10- 20/11/1987) đã thông qua Nghị quyết 24C/18.65 về kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Nghị quyết này khẳng định những đóng góp quan trọng và nhiều mặt của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong cuộc đấu tranh chung của các dân tộc vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ xã hội, góp phần quan trọng vào việc tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau giữa các dân tộc… Biên bản báo cáo của Đại hội đồng UNESCO khóa họp lần thứ 24 đã được xuất bản bằng 6 thứ tiếng (Pháp, Anh, Ả Rập, Trung Quốc, Tây Ban Nha và Nga), trong đó có Nghị quyết số 18.65 về Kỷ niệm 100 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh và hiện văn bản này đang được lưu giữ tại Bảo tàng Hồ Chí Minh.
Tháng 3/1990, Giám đốc UNESCO khu vực châu Á – Thái Bình Dương Modagat Ahmet, đại diện đặc biệt của Tổng giám đốc UNESCO, khẳng định: “Hội nghị UNESCO phiên thứ 24 đã quyết định kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Người vào năm 1990. Đây là một cử chỉ tôn kính đối với một nhân vật vĩ đại đã cống hiến trọn đời mình cho sứ mệnh tự do và độc lập. UNESCO rất vui sướng được tham gia vào sự kiện đáng ghi nhớ này. Điều đó biểu hiện sự cam kết sâu sắc của tổ chức này trong việc duy trì các giá trị và công lao của các nhân vật vĩ đại được nhân loại công nhận và kính trọng”.
Như vậy, có thể thấy, tất cả những luận điệu xuyên tạc của Đỗ Ngà về việc cho rằng UNESCO không hề vinh danh Hồ Chí Minh là những luận điệu xuyên tạc đầy ác ý.
Đây không phải là lần đầu tiên trên trang mạng baotiengdan.com xuất hiện bài viết của Đỗ Ngà. Mà cách đây không lâu với tiêu đề: “Vừa bẻ cong sự thật, vừa ngậm máu phun người” đã xuyên tạc về dân chủ ở nước ta. Đỗ Ngà đã có những lời lẽ xuyên tạc, sai sự thật và nhằm mục đích xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng.
Lịch sử là minh chứng cứng rắn nhất để bác bỏ chiêu trò bịa đặt của Đỗ Ngà
Gần đây một số người lớn tiếng yêu cầu Đảng Cộng sản Việt Nam từ bỏ vai trò lãnh đạo xã hội và đất nước, hoặc đòi phải mở rộng dân chủ bằng việc thực hiện đa nguyên đa đảng, hay từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lê Nin, từ bỏ con đường mà đảng và Bác Hồ đã lựa chọn, họ cho rằng sự lựa chọn đó là sai lầm và đem đến bao hệ luỵ cho dân tộc Việt Nam vv…
Vậy sự thật của vấn đề là ở đâu? Lý luận và thực tiễn lịch sử chứng minh điều gì? Một hiện thực lịch sử mà không ai có thể phủ nhận được đó là trước khi có đảng, các lực lượng chính trị và trào lưu tư tưởng đã được thử nghiệm trên vũ đài chính trị của cách mạng Việt Nam, nhằm giải đáp một vấn đề của lịch sử đặt ra và cũng là nguyện vọng tối cao của dân tộc Việt Nam, đó là đánh đổ thực dân phong kiến giành độc lập dân tộc tự do hạnh phúc cho nhân dân.
Tiêu biểu cho lực lượng chính trị và trào lưu tư tưởng bấy giờ là phong trào Cần Vương, khởi nghĩa vũ trang Yên Thế, cuộc vận động Duy Tân, phong trào Đông Du, khởi nghĩa Yên Bái của Việt Nam Quốc Dân Đảng vv… Các phong trào trên đều ngời sáng tinh thần yêu nước, ý chí kiên cường bất khuất, nhưng đều thất bại, không tìm ra lời giải đáp của lịch sử, mà nguyên nhân của sự thất bại đó là không có một đường lối cứu nước đúng đắn, phù hợp với quy luật vận động phát triển của lịch sử.
Vượt qua tầm nhìn và giới hạn lịch sử của các trào lưu tư tưởng đương thời, Nguyễn Ái Quốc (Hồ Chí Minh) dự cảm, tiếp cận và nhận thức rõ một cách vững chắc con đường chân chính nhất, cách mạng nhất, đúng đắn nhất để đáp ứng nguyện vọng tối cao của dân tộc đó là con đường cách mạng vô sản Người khẳng định: “Muốn cứu nước giải phóng dân tộc không có con đường nào khác con đường cách mạng vô sản” và: “Chỉ có CNXH và CNCS mới giải phóng được các dân tộc bị áp bức và nhân dân trên thế giới khỏi ách nô lệ”.
Người đã lập ra chính đảng của giai cấp công nhân và nhân dân lao động Việt Nam, truyền bá con đường cứu nước để giác ngộ quần chúng công nông, chuẩn bị tiền đề, điều kiện, và lực lượng và đã lãnh đạo nhân dân làm cách mạng thắng lợi, đánh đổ thực dân đế quốc phong kiến, giành độc lập cho dân tộc, lập nên chính thể của nhân dân lao động Việt Nam, tiến hành các cuộc chiến tranh giữ gìn nền độc lập tự do, xây dựng đất nước, đem lại tự do hạnh phúc cho nhân dân, bởi vậy sự lựa chọn con đường cách mạng vô sản cũng chính là sự lựa chọn của dân tộc Việt Nam, chứ không phải là ý muốn chủ quan của một cá nhân nào.
Đất nước giang sơn Việt Nam là một khối thống nhất không thể chia cắt, ấy vậy mà vẫn có thế lực âm mưu và thực hiện chia cắt đất nước, bằng việc không thực thi hiệp định Giơ Ne Vơ, phá hoại tổng tuyển cử thống nhất tổ quốc đã được ấn định, dựng lên ở Nam Việt Nam một chính phủ cực kỳ phản động, người dân Việt Nam mãi không quên những cỗ máy chém, những phương tiện giết người hiện đại của cái gọi là “thế giới văn minh” đã gây nên bao tang thương cho người dân đất Việt.
Độc lập dân tộc thông nhất tổ quốc đó là nguyện vọng tối cao của dân tộc Việt Nam, với lòng trung thành vô hạn với dân tộc, đảng ta đã lãnh đạo nhân dân tiến hành cuộc kháng chiến thần kỳ, toàn dân tộc đứng lên đoàn kết xung quanh đảng, đánh đuổi đế quốc và tay sai, thống nhất đất nước, đưa cả nước quá độ lên CNXH.
Những trì trệ, yếu kém chủ quan duy ý chí, những sai lầm trong dựng xây đất nước, đã được nghiêm túc nhìn nhận và kiên quyết sữa chữa, đó cũng là yêu cầu lớn của nhân dân đối với đảng, công cuộc đổi mới là hành động thực tiễn, đoạn tuyệt với lối tư duy cũ, cơ chế cũ, đưa đất nước phát triển những bước vượt bậc, vị thế của nước nhà ngày càng được nâng cao trên trường quốc tế, những thành tựu của 20 năm đổi mới là một thực tế không thể phủ nhận, đó là thành quả của nhân dân dưới sự lãnh đạo của đảng.
Như vậy sự lãnh đạo của đảng đối với cách mạng Việt Nam, là sự lựa chọn của lịch sử và của nhân dân “Cần nhấn mạnh rằng đây là sự lựa chọn của chính lịch sử, sự lựa chọn đã dứt khoát từ năm 1930 với sự ra đời của đảng ta”. (Văn kiện đại hội VII).